Kênh Tên Miền chuyên cung cấp tên miền đẹp, giá rẻ! Hãy liên hệ kỹ thuật: 0914205579 - Kinh doanh: 0912191357 để được tư vấn, hướng dẫn miễn phí, Cảm ơn quý khách đã ủng hộ trong thời gian qua!
kiem tien, kiem tien online, kiem tien truc tuyen, kiem tien tren mang
Friday, June 29, 2012


Cộng đồng mạng thổn thức với "Thư gửi con"
 “Ngày bố mẹ già đi, con hãy cố gắng kiên nhẫn và hiểu giùm cho bố mẹ. Nếu như bố mẹ ăn uống rớt vung vãi... Nếu như bố mẹ gặp khó khăn ngay cả đến cái ăn cái mặc... xin con hãy bao dung!”.


A letter to my children

Be tolerant if your parent is getting older

The day your parents getting older, try to be patient and understood your parent’s needs. If  your parents splash when eating ... or they have difficulty even to eat and wear clothes ... please be generous!

Remember the date and time that parent spent with you taught you many things during your childhood.

If your parent repeated themselves hundreds of times the same story, you should not cut off words that parents say but you try to listen!

During your childhood, your parent read a story over again every night until you fall asleep ... and parent have done it because of you.

If your parent could not regularly wash themselves, do not rebuke parent and not feel shame with it.

Remember when you were young, your parent had to excuse many times to soothe you before bathing.

When you see the limited knowledge of your parent in the modern’s life and civilization today, let your parent get time to learn.

Your parent have taught you many things, from what to eat, what to wear for yourself and to know how to cope with challenges in life.

If your parent have forgetfulness or not remember what they said ... let your parent some time to remind it back. And as parent could not remember, please do not upset yourself and get angry ... because the most important thing your for parent is to see you, be near you and hear you say, that's all!

If parent do not want to eat, do not force them, because your parent know when they feel hungry.

When the legs of your parent are no longer solid as it was before ... pls help your parent by holding their hands as in the old days your parent helped you to start walking.

And one day will come, your parent would tell you that ... they do not want to live anymore and want to go forever.

Do not feet resented and sorrowed ... because you will understand and sympathize for parent when the time will come to you.

Try to understand and accept, later in your life, the life that will no longer be useful for society but only a burden to the family ... and life is just a mere two words "survival".

One day you are getting older, you will understand how anyone can be wrong. Your parent have spent a lot of efforts to build your future full of peace.

Do not feel sad, nor assume the powerless by facing your aging parent.

You just stay close to your parent, to share what they are living and to understand them as your parent did it for you since you were born.

Help your parent in every step when we are getting older and older ...

Help your parent live every minute remaining in the love and patience ...
The only thing left that I want to thank you for all smiles and love left in you.


Hãy bao dung nếu bố mẹ già đi
Ngày bố mẹ già đi, con hãy cố gắng kiên nhẫn và hiểu giùm cho bố mẹ. Nếu như bố mẹ ăn uống rớt vung vãi... Nếu như bố mẹ gặp khó khăn ngay cả đến cái ăn cái mặc... xin con hãy bao dung!
Con hãy nhớ những ngày giờ mà bố mẹ đã trải qua với con, để dạy cho con bao điều lúc thuở bé.
Nếu như bố mẹ cứ lặp đi lặp lại hàng trăm lần mãi một chuyện, thì đừng bao giờ cắt đứt lời bố mẹ mà hãy lắng nghe!
Khi con còn ấu thơ, con hay muốn bố mẹ đọc đi đọc lại mãi một câu chuyện hằng đêm cho đến khi con đi vào giấc ngủ... và bố mẹ đã làm vì con.
Nếu như bố mẹ không tự tắm rửa được thường xuyên thì đừng quở trách bố mẹ và đừng nên cho đó là điều xấu hổ.
Con hãy nhớ lúc con còn nhỏ, bố mẹ đã phải viện cớ bao lần để vỗ về con trước khi tắm.
Khi con thấy sự ít hiểu biết của bố mẹ trong đời sống văn minh hiện đại ngày hôm nay, đừng thất vọng mà hãy để bố mẹ có thời gian tìm hiểu.
Bố mẹ đã dạy dỗ con bao điều, từ cái ăn, cái mặc cho đến bản thân và phải biết đương đầu với bao thử thách trong cuộc sống.
Nếu như bố mẹ có đãng trí hay không nhớ hết những gì con nói... hãy để bố mẹ đôi chút thời gian suy ngẫm lại và nhỡ như bố mẹ không tài nào nhớ nổi, đừng vì thế mà con bực mình tức giận... vì điều quan trọng nhất đối với bố mẹ là được nhìn con, được gần bên con và được nghe con nói, thế thôi!
Nếu như bố mẹ không muốn ăn, đừng ép bố mẹ, vì bố mẹ biết khi nào bố mẹ đói hay không.
Khi đôi chân của bố mẹ không còn đứng vững như xưa nữa... hãy giúp bố mẹ, nắm lấy tay bố mẹ như thể ngày nào bố mẹ đã tập tềnh con trẻ những bước đi đầu đời.
Và một ngày như một ngày sẽ đến, bố mẹ sẽ nói với con rằng... bố mẹ không muốn sống, bố mẹ muốn từ biệt ra đi.
Con đừng oán giận và buồn khổ... vì con sẽ hiểu và thông cảm cho bố mẹ khi thời gian sẽ tới với con.
Hãy cố hiểu và chấp nhận, đến khi về già, sống mà không còn hữu ích cho xã hội mà chỉ là gánh nặng cho gia đình... và sống chỉ là vỏn vẹn hai chữ "sinh tồn”.
Một ngày con lớn khôn, con sẽ hiểu rằng với bao sai lầm ai chẳng vướng phải, bố mẹ vẫn bỏ công xây dựng cho con một con đường đi đầy an lành.
Con đừng nên cảm thấy xót xa buồn đau, đừng cho rằng con bất lực trước sự già nua của bố mẹ.
Con chỉ cần hiện diện bên bố mẹ để chia sẻ những gì bố mẹ đang sống và cảm thông cho bố mẹ, như bố mẹ đã làm cho con từ lúc con chào đời.
Hãy giúp bố mẹ trong từng bước đi vào chiều...
Hãy giúp bố mẹ những phút sống còn lại trong yêu thương và nhẫn nại...
Cách duy nhất còn lại mà bố mẹ muốn cảm ơn con là nụ cười và cả tình thương để lại trong con.


image.png
Đó là những dòng tâm sự đầy xúc động trong lá thư gửi con của một người tên Pierre Antoine (Việt kiều Pháp). Lá thư này khi được đăng trên nhiều trang mạng và các blogs đã khiến cư dân mạng thổn thức những ngày qua.
Với giọng văn nhẹ nhàng như vỗ về con vào giấc ngủ, người viết đã kể ra rất nhiều phiền phức mà người già thường gặp phải như ăn uống rơi vung vãi, không tự tắm rửa được thường xuyên, ít hiểu biết về đời sống văn minh, đãng trí hoặc không nhớ hết những gì con nói…
Mỗi dòng tâm sự là lời nhắc nhở con về khoảng thời gian khi con còn thơ ấu và khi bố mẹ đã già đi. “Con chỉ cần hiện diện bên bố mẹ để chia sẻ những gì bố mẹ đang sống và cảm thông cho bố mẹ, như bố mẹ đã làm cho con từ lúc con chào đời” - đó là mong muốn không chỉ của tác giả Pierre Antoine mà còn của rất nhiều bậc cha mẹ có con cái trưởng thành.
Lá thư này đã nhanh chóng chạm đến trái tim những đứa con khiến họ phải xem xét lại thái độ và tình cảm của mình đối với bố mẹ. Bạn có nick Manly Girl trên diễn đàn sinh viên ĐH Văn Lang xúc động: “Bài viết thật ý nghĩa. Đọc đến dòng 9 thì mình khóc... Nghĩ lại thấy mình cũng có lỗi với ba mẹ thiệt... nhất là cách ăn nói với ba mẹ... cả mấy vụ cãi mẹ ngang xương nữa... Không biết mẹ đã khóc vì mình bao nhiêu lần... vẫn biết sai đấy nhưng không chịu sửa... và nhiều lần cố sửa nhưng không sửa được...”.
image.png
Trên diễn đàn Tuoitregiabinh, bạn có nick Thienbuithe đã chia sẻ bức thư này cùng với lời nhắn: “Sắp đến ngày 20-10 - Ngày phụ nữ Việt Nam - tớ xin có một lá thư để gửi đến bố và mẹ của mình, mong bố và mẹ luôn khỏe mạnh, sống vui vẻ và hạnh phúc bên các con cháu. Mong cho bố luôn lái xe an toàn, mong cho mẹ làm việc điều độ để bảo vệ đôi mắt quý giá. Con cảm ơn bố, mẹ của con.
Bạn sẽ làm gì khi bố mẹ già đi, khó tính hơn, bảo thủ hơn? Bạn sẽ nhẫn nại yêu thương họ như chính họ từng làm cho bạn thuở ấu thơ? Bài viết ngắn nhưng đầy ý nghĩa của Piere Antoine đã thật sự làm nhiều người xúc động và suy ngẫm. Mời mọi người cùng xem để hiểu và thương yêu bố mẹ khi họ già đi…”.
Không những vậy, rất nhiều bạn trẻ đã chia sẻ lá thư này trên Facebook, blog… kèm theo những dòng tâm sự bày tỏ sự hối hận của mình khi chưa làm tròn chữ hiếu với cha mẹ. Nhiều bạn cho biết đã gọi điện về cho bố mẹ ở xa ngay sau khi đọc lá thư này. Có bạn đã ngay lập tức trở về thăm gia đình vì “thấy thương bố mẹ quá”.
Anh N.T.Lâm (nhân viên văn phòng) chia sẻ: “Đọc những dòng tâm sự này, tôi chợt nghĩ về ba mẹ mình. Ba mẹ đã già, nhiều lúc khó tính, thậm chí còn làm nũng như trẻ con, nhiều lúc tôi cằn nhằn lại ba mẹ. Nhưng giờ tôi thấy thương ba mẹ mình nhiều hơn. Chợt thấy mình bất hiếu quá. Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng, con nuôi cha mẹ kể tháng kể ngày”.
( Chưa xác định được tác giả Pierre Antoine là ai. Chúng tôi đăng nguyên văn bức thư để bạn đọc tham khảo và chia sẻ. )
Nguyên văn bức thư:
Hãy bao dung nếu bố mẹ già đi
Ngày bố mẹ già đi, con hãy cố gắng kiên nhẫn và hiểu giùm cho bố mẹ. Nếu như bố mẹ ăn uống rớt vung vãi... Nếu như bố mẹ gặp khó khăn ngay cả đến cái ăn cái mặc... xin con hãy bao dung!
Con hãy nhớ những ngày giờ mà bố mẹ đã trải qua với con, để dạy cho con bao điều lúc thuở bé.
Nếu như bố mẹ cứ lặp đi lặp lại hàng trăm lần mãi một chuyện, thì đừng bao giờ cắt đứt lời bố mẹ mà hãy lắng nghe!
Khi con còn ấu thơ, con hay muốn bố mẹ đọc đi đọc lại mãi một câu chuyện hằng đêm cho đến khi con đi vào giấc ngủ... và bố mẹ đã làm vì con.
Nếu như bố mẹ không tự tắm rửa được thường xuyên thì đừng quở trách bố mẹ và đừng nên cho đó là điều xấu hổ.
Con hãy nhớ lúc con còn nhỏ, bố mẹ đã phải viện cớ bao lần để vỗ về con trước khi tắm.
Khi con thấy sự ít hiểu biết của bố mẹ trong đời sống văn minh hiện đại ngày hôm nay, đừng thất vọng mà hãy để bố mẹ có thời gian tìm hiểu.
Bố mẹ đã dạy dỗ con bao điều, từ cái ăn, cái mặc cho đến bản thân và phải biết đương đầu với bao thử thách trong cuộc sống.
Nếu như bố mẹ có đãng trí hay không nhớ hết những gì con nói... hãy để bố mẹ đôi chút thời gian suy ngẫm lại và nhỡ như bố mẹ không tài nào nhớ nổi, đừng vì thế mà con bực mình tức giận... vì điều quan trọng nhất đối với bố mẹ là được nhìn con, được gần bên con và được nghe con nói, thế thôi!
Nếu như bố mẹ không muốn ăn, đừng ép bố mẹ, vì bố mẹ biết khi nào bố mẹ đói hay không.
Khi đôi chân của bố mẹ không còn đứng vững như xưa nữa... hãy giúp bố mẹ, nắm lấy tay bố mẹ như thể ngày nào bố mẹ đã tập tềnh con trẻ những bước đi đầu đời.
Và một ngày như một ngày sẽ đến, bố mẹ sẽ nói với con rằng... bố mẹ không muốn sống, bố mẹ muốn từ biệt ra đi.
Con đừng oán giận và buồn khổ... vì con sẽ hiểu và thông cảm cho bố mẹ khi thời gian sẽ tới với con.
Hãy cố hiểu và chấp nhận, đến khi về già, sống mà không còn hữu ích cho xã hội mà chỉ là gánh nặng cho gia đình... và sống chỉ là vỏn vẹn hai chữ "sinh tồn”.
Một ngày con lớn khôn, con sẽ hiểu rằng với bao sai lầm ai chẳng vướng phải, bố mẹ vẫn bỏ công xây dựng cho con một con đường đi đầy an lành.
Con đừng nên cảm thấy xót xa buồn đau, đừng cho rằng con bất lực trước sự già nua của bố mẹ.
Con chỉ cần hiện diện bên bố mẹ để chia sẻ những gì bố mẹ đang sống và cảm thông cho bố mẹ, như bố mẹ đã làm cho con từ lúc con chào đời.
Hãy giúp bố mẹ trong từng bước đi vào chiều...
Hãy giúp bố mẹ những phút sống còn lại trong yêu thương và nhẫn nại...
Cách duy nhất còn lại mà bố mẹ muốn cảm ơn con là nụ cười và cả tình thương để lại trong con.
Thương con thật nhiều...
Bố mẹ...
PIERRE ANTOINE (Việt kiều Pháp)
Người phương nam sưu tầm

0 comments:

Post a Comment

domain, domain name, premium domain name for sales

Popular Posts