Ngày xưa ngắm biển có đôi
Giờ đây ngắm biển với một tá con
Đưá thì lóc chóc lon ton
Giờ đây ngắm biển với một tá con
Đưá thì lóc chóc lon ton
Đứa thì la het́ đòi quà liên miên
Đứa thì vui vẻ hồn nhiên
Đưá thì quấn quýt cái quần tuột mông
Đưá thì đòi Mẹ ẩm bồng
Đứa thì nước mắt chảy dài đôi mi
Còn đứa thì maĩ ngồi lì
Bảo rằng biển có cái gì để vui
Đưá thì khúc khích cuộc chơi
Kiện thưa chí́́ choé quýnh nhau tơi bời
Than ôi cảnh đời như ri
Con cái nheo nhóc mà còn ham vui
Để rồi tự trách phận côi
Giờ đây ngắm biển không còn như xưa
Giờ đây ngắm biển không còn như xưa
Thương nhớ Nha Trang Quê Tôi
Ai cũng nói, quê nhà là đẹp nhất
Dĩ nhiên rồi, nơi ấy ta sinh ra
Không nơi nào đẹp nhất bằng quê ta
Là nơi ấy cho ta sự hòa hợp
Của nhân sinh giòng máu chảy cội nguồn
Dù xa xôi , luôn nhớ về quê cũ
Nhớ mái nhà siêu vẹo đậm tình thương
Cùng lời ru của gió khắp muôn phương
Bên đất cát ,quyện chân ta mềm mại
Dưới sóng biển từng lớp xuôi vào bơ`
Ta ngụp lặn không bao giờ mệt mỏi
Để giờ đây, xa phương nơi xứ lạ
Đem nổi niềm nhung nhớ đi vào thơ
Và thổn thức nhiều đêm chợt tỉnh giấc
Ôi quê nhà , nơi ấy có bình yên?
Mà thực lòng người xa quê chợt hiểu...
Rằng đã mất một thời mãi rong chơi
Để tiếc nuối ... ưu tư theo dòng đời
Nơi xa vắng luôn mang lòng ấp ủ
Kỉ niệm xưa quê biển ta sinh tồn
Kỉ Niệm Hè Năm 2007
......
0 comments:
Post a Comment