"VIỆT NAM (TT) - Một em học sinh lớp 9 nói với báo Tuổi Trẻ, “Suốt cả năm học vừa qua, tất cả tụi em đều đến trường bằng việc đi qua cầu phập phù như thế này. Rất nhiều bạn đã té ngã xuống sông, cặp và sách vở bị nước cuốn trôi, còn áo quần hầu như ngày nào cũng ướt sũng.”
Các học trò nhỏ ở làng Long Jôn, xã Ðăk Ang (Kon Tum) không “làm xiếc” để qua sông, các em đến trường bằng “cầu” được lát bằng cây lồ ô, tre nứa rồi neo vào dây thép. Tuy vậy, mức độ nguy hiểm cũng thật khôn lường.
Nhà nước không có tiền xây cầu, nên người dân Kon Tum không chỉ phải đu dây đến trường mà còn phải tìm ra muôn cách vượt sông để tìm học cái chữ.
Báo Tuổi Trẻ mô tả các em học sinh phải đến trường bằng cách “mon men leo lên những mảng cây được lắp ghép rồi buộc néo vào một dây cáp bắt qua tựa như... cầu phao.”
Người dân địa phương cho biết, “Ðây là chiếc cầu mà phía dưới được lót bằng cây nứa và lồ ô để nổi lên trên mặt nước, phía trên được lót một số tấm ván. ‘Cầu’ chỉ đi lại được những ngày trong mùa khô, khi gặp mưa, nước cuốn trôi làm cầu... tan tác, đứt ra từng đoạn.”
Một em học sinh khác hồn nhiên cho biết, “Em đã hàng chục lần bị rơi xuống sông, dù biết bơi khá giỏi nhưng đã ba bốn lần gì đó đã bị uống nước sông căng cả bụng, thoát chết trong gang tấc.”
Phóng viên báo Tuổi Trẻ thử lấy cây le dài chừng 3 mét đo xuống lòng sông nhưng vẫn chưa thể chạm đáy. Nước sâu và chảy rất xiết; chỉ một chút bất cẩn là bị hất ngay xuống sông.
Khi nhà nước còn mải lo những chuyện “lấp biển vá trời” trời ơi thì người dân nghèo vẫn ngày ngày mạo hiểm với số phận của mình như thế."
( Nguoi Viet, http://www.nguoi-viet.com/absolutenm/anmviewer.asp?a=113948&z=157 )
Xem đầy đủ bài viết tại http://my.opera.com/Le%20Thanh%20Hoang%20Dan/blog/show.dml/12361502
0 comments:
Post a Comment